Giữa phong trào khởi nghiệp rầm rộ trong xã hội ngày nay, nhiều bạn trẻ cũng mang trong mình sự sôi sục, nhiệt huyết, con tim khát khao cháy bỏng, muốn được bắt đầu một dự án kinh doanh, một công việc riêng để thể hiện bản thân mình. Có bạn trẻ thì đọc được 1 vài cuốn sách, dự 1 vài hội thảo về làm giàu, rồi tự do tài chính, cũng hừng hực khí thế, nhưng rồi lại không biết bắt đầu từ đâu. Có bạn trẻ thì ấp ủ, mường tượng trong đầu start-up phải là cái gì ghê gớm lắm, vĩ mô lắm, thay đổi cả xã hội. Xin thưa với các bạn, những điều đó còn xa vời, viển vông lắm. Start up hay khởi đầu một công việc không cần phải đao to búa lớn như vậy. Hãy bắt đầu ngay, với những việc nhỏ thôi, hay biến những mớ lý thuyết suông thành hành động. Dưới đây, mình xin trích lại chia sẽ của một bạn trẻ về quá trình khởi nghiệp rất giản dị, nhưng cũng đầy chông gai và đáng ngưỡng mộ: “Nếu bạn đã bắt đầu cảm thấy chán ngán mớ lý thuyết suông hướng dẫn làm giàu nhanh chóng của những tay viết sách nghèo mạt rệp, thì bạn có thể tham khảo câu chuyện làm giàu của tôi.Câu chuyện của tôi bắt đầu từ những chiếc bánh bao, tôi rất thích ăn bánh bao, chính vì thế mẹ tôi trong những ngày nghỉ thường tự tay làm bánh bao cho tôi ở nhà. Những chiếc bánh bao làm tay tuy không được trắng mịn và đẹp đẻ như những chiếc bánh bao trong lồng hấp ngoài cửa hàng nhưng hương vị và chất lượng thì tuyệt vời hơn rất nhiều lần. Năm 16 tuổi, tôi bắt đầu mày mò tập làm những chiếc bánh bao nhân thịt đầu tiên và tự nhủ thầm: “Nếu sau này thất nghiệp, mình sẽ mở một cửa hàng bán bánh bao”Ấy thế nhưng năm 23 tuổi ra trường và thất nghiệp, tôi đã không đi bán bánh bao như dự định năm 16 tuổi đó. Giống như bao cử nhân kinh tế khác, tôi cũng lao vào vòng xoáy xin việc khốc liệt. Tuy nhiên ở thời điểm kinh tế suy thoái, các công ty đua nhau giải thể, người thất nghiệp đầy ra thì miếng bánh công việc càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, nhất là với một cô sinh viên mới ra trường non nớt lại không có ngoại hình đẹp đẽ gì như tôi.Để khỏi mang tiếng ăn bám gia đình, tôi phải nói dối bố mẹ ở quê là tôi đã xin được việc ở một công ty tư nhân. Thực chất là hàng ngày tôi đi bưng bê đồ ăn ở một nhà hàng cơm với mức lương 1,5 triệu/tháng. Hết ca làm ngày, buổi tối tôi lại đi bán hàng cho một shop quần áo tới 9, 10h đêm mới về. Nhà hàng chỗ tôi làm việc có lo bữa trưa cho nhân viên, để tiết kiệm tiền mua thức ăn cho bữa tối, tôi thường mang hộp xin thêm cơm và thức ăn dư ở nhà bếp để mang về cho bữa tối. Mọi khoản chi tiêu khác như tiền mua quần áo, xà bông cũng được tôi thắt chặt tối đa nhưng vẫn thiếu trước hụt sau.Thời điểm đó, tôi nhận thấy: nếu cứ tiếp tục đi phục vụ bàn và bán hàng thì sau vài năm nữa tôi sẽ không tích lũy được thêm kinh nghiệm nào phục vụ cho ngành nghề của mình và tấm bằng cử nhân kinh tế của tôi coi như bỏ uổng, chính vì thế tôi quyết định nghỉ công việc ở nhà hàng và xoay qua tìm công việc khác.Nhờ khả năng ăn nói được tích lũy trong quá trình phục vụ bàn và bán hàng, tôi được nhận vào làm nhân viên kinh doanh trong một công ty truyền thông nhỏ. Tuy nhiên công việc cũng không mấy thuận lợi, tôi bị cho nghỉ việc sau 3 tháng thử việc vì không kiếm nổi một hợp đồng quảng cáo nào.Không nản chí, tôi tích cực trau dồi cho mình những kỹ năng giao tiếp, kỹ năng đàm phán và thuyết phục bằng cách đọc sách và quan sát học hỏi kinh nghiệm từ những người cùng ngành nghề mà tôi biết. Trải qua 2 công ty truyền thông khác nhau nữa, tôi đã có được những hợp đồng quảng cáo đầu tiên. Sau hơn 1 năm bám trụ với nghề, tôi đã có được mức thu nhập ổn định và có được những tích lũy thực sự đầu tiên.Có chút vốn trong tay, tôi suy nghĩ ngay đến việc đầu tư kinh doanh. Lĩnh vực đầu tiên tôi lựa chọn là bán mỹ phẩm online vì tôi nghĩ rằng đây là ngành nghề dễ làm, dễ bán. Với số vốn tích cóp được khoảng 5 triệu đồng, tôi đầu tư mua nhập lại mỹ phẩm từ một số shop sỉ khác và đăng bán trên facebook. Tuy nhiên do khách hàng của tôi chủ yếu là người quen, mặt hàng lại ít với mức lời rất thấp nên chỉ sau một thời gian ngắn, các đơn hàng của tôi giảm sút và bắt đầu lỗ. Số lượng hàng tồn đọng tuy không nhiều những cũng đủ để tôi lao đao trước hai lựa chọn: hoặc là vay mượn thêm vốn để tiếp tục đầu tư đa dạng hóa sản phẩm, hoặc là chết. Và tôi đã chọn quyết định dừng lại sau 2 tháng kinh doanh để giữ an toàn.Trong lúc buồn bã và chán nản với nợ nần, một người bạn đã gửi tặng tôi một cuốn sách khiến tôi bừng tỉnh, vỡ òa về những lầm tưởng kinh doanh của mình trước đây.Do công việc bận rộn, tôi không có thời gian để tự tay làm cho mình những chiếc bánh bao handmade như trước nên tôi thường xuyên phải mua bánh bao ngoài hàng. Một lần vô tình tôi ăn phải chiếc bánh bao có mùi khai nồng ngoài vỏ do bột khai chưa tan hết, điều đó làm tôi cảm thấy rất bực mình vì đây là bánh bao của một thương hiệu có tiếng với giá thành không hề rẻ. Chính lúc đó, tôi lại nhớ về dự định mở một cửa hàng bán bánh bao năm 16 tuổi và tôi nghĩ: “Tại sao lại không nhỉ? Mình rất thích làm bánh bao, bánh của mình rất ngon và ai cũng có nhu cầu ăn bánh bao ngon”? “ Mình sẽ cung cấp bánh bao do chính tay mình làm ra thị trường”Nghĩ là làm, tôi gọi điện về nhà mượn gia đình 10 triệu và đầu tư tất cả để mua sắm vật dụng làm bánh như bột, men, nấm, miến, nồi hấp …vv. Rồi tôi say sưa làm thử hết mẻ bánh này đến mẻ bánh khác để chào mời người quen, đến nỗi tôi không có thời gian để làm việc nữa. Thế là tôi nghỉ việc luôn để chuyên tâm bán bánh bao với sự hào hứng của một Start up!
Để cho ra được những mẻ bánh bao ngon, tôi sẵn sàng dậy từ sáng tinh mơ để mua được những dẻo thịt tươi nhất, chọn mua những loại nấm tốt nhất và nhào bột với loại men ngon nhất, chăm chỉ học online các cách làm bánh bao khác để cho ra lò những mẻ bánh với hình thức tròn trịa đẹp mắt hấp dẫn. Một ngày làm việc của tôi bắt đầu từ 5h sáng và kết thúc lúc 3h đêm. Chưa kể hôm nào đơn hàng nhiều tôi thậm chí còn để nguyên bột trắng dính trên quần áo và chạy đi giao hàng.Vất vả vậy nhưng tôi vẫn thất bại, ngồi bình tâm ngâm lại tôi rút ra được bốn bài học sau:Đầu tiên là về sản phẩm, tôi quá nóng vội với cách ủ men bánh truyền thống mà quên mất rằng các loại men hiện đại khiến thời gian bảo quản bánh không được lâu.Thứ hai là về cách tôi bán hàng: một lần nữa tôi tiếp tục đi vào vết xe đổ của lần kinh doanh mỹ phẩm, đó là tự giới hạn mặt hàng của mình trong những người quen. Do đó đơn hàng của tôi rất bấp bênh, lúc thì dồn dập không đủ làm, lúc thì chẳng ai hỏi tới.Thứ ba là cách tôi quản lý công việc: rõ ràng một mình tôi không thể ôm hết mọi việc từ đi chợ cho đến làm bánh, nhận đơn hàng và giao hàng…Thứ tư là tôi đã đánh giá thấp vai trò của truyền thông: vì nếu chỉ làm bánh ngon thôi thì chưa đủ, tôi còn phải truyền thông được nó tới mọi khách hàng mục tiêu thì mới phát triển được cửa hàng của mình.Sau quá trình bình tâm suy nghĩ, tôi nhận thấy nếu tiếp tục bỏ dở kế hoạch này, tôi sẽ chẳng bao giờ đủ can đảm để tiếp tục được nó nữa. Bài học đã được rút ra, quan trọng là tôi sẽ áp dụng sửa chữa chúng như thế nào thôi.Và tôi quyết định chơi một canh bạc lớn hơn, đó là dồn toàn bộ vốn liếng cũng như vay mượn thêm bạn bè khoảng 50 triệu đồng để mua máy móc, thuê nhân công và địa điểm làm bánh. Như vậy tôi sẽ có thêm thời gian để quản lý cũng như đảm nhận những khâu khác trong kinh doanh.Việc thuê nhân công và tìm địa điểm cũng không dễ dàng gì, may sao tôi tìm được một địa điểm gần trường học với giá thuê chỉ 5 triệu/tháng do chủ nhà sang nước ngoài. Về nhân công, tôi về quê và mời một người họ hàng xa độc thân ở quê lên bao ăn ở và trả lương 3 triệu/tháng, những công đoạn làm bánh mất thời gian và công sức đều được tôi giảm thiểu nhờ máy móc và sức người. Có thời gian rảnh rỗi, tôi đăng ký đi học các khóa học về marketing online để làm truyền thông cho sản phẩm, nhờ vậy tôi không phải tốn chi phí cho việc thuê các đơn vị quảng cáo bên ngoài làm cho mình.Rút kinh nghiệm từ thất bại lần trước, tôi xác định khách hàng mục tiêu cụ thể của mình chính là giới công sở văn phòng, những người kỹ tính quan tâm tới sức khỏe và có sử dụng mạng xã hội, từ đó tôi xác định được kênh truyền thông hiệu quả rẻ tiền cho chính mình.Tôi không giới hạn đơn hàng của mình trong số những người quen biết nữa mà đăng tin quảng cáo sản phẩm bánh rộng rãi trên các diễn đàn lớn, tự làm video và những bài viết hướng dẫn cách làm bánh trên Youtube, Facebook cùng ảnh chụp sản phẩm đẹp mắt. Do đó mà chỉ sau một thời gian ngắn, đơn đặt hàng đổ về ào ạt đến nỗi 2 nhân công không đáp ứng đủ, tôi phải nhờ người quen giới thiệu và tuyển thêm 2 nhân công làm bánh nữa.Sẵn có mặt bằng gần trường học nơi phụ huynh thường đưa đón con, tôi trang trí cửa hàng với những miếng xốp và bọt biển bắt mắt khiến các cháu rất thích thú. Để đa dạng hóa sản phẩm, tôi làm thêm một số loại bánh bao khác với bánh bao truyền thống như sô cô la, bánh nhân mứt, nhân hải sản, bánh bao nướng độc đáo, bánh bao gà nướng, bánh bao xá xíu nướng. Đồng thời, tôi liên kết với một cửa hàng chuyên sản xuất đồ uống đặt quầy nước trong cửa hàng của mình để đáp ứng nhu cầu khách hàng. Có những ngày cao điểm, tôi bán được khoảng vài trăm chiếc bánh và thu lãi vài triệu đồngSau 5 tháng, tôi trả được hết nợ và đầu tư thêm mặt bằng để mở rộng kinh doanh. Tất nhiên, công việc kinh doanh của tôi không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, tuy nhiên sau hơn 2 năm gắn bó với công việc này, hiện tại tôi đã có mức thu nhập ổn định khoảng hơn 40 triệu đồng mỗi tháng, vừa cùng 3 cửa hàng bánh bao sạch và đồ uống. Sắp tới tôi dự định sẽ mở rộng thêm chi nhánh về một số tỉnh lân cận và mơ ước xây dựng nhãn hiệu bánh của mình trở thành một thương hiệu thực phẩm nổi tiếng. Tất nhiên hiện tại tôi chưa phải là giàu, nhưng tôi tin mình đã đi đúng hướng.Như vậy, nếu bạn muốn chọn cách làm giàu nhanh nhất, thì tôi có thể cho bạn 5 xu lời khuyên như sau:Một: Kiên Nhẫn, không chỉ kinh doanh mà làm bất kỳ cái gì cũng thế, nếu bạn bỏ dở chừng thì đừng bao giờ mơ tới thành công.Hai: Đừng bao giờ đánh giá thấp vai trò của truyền thông: đừng nghĩ sản phẩm của mình tốt thì nó sẽ “ Hữu xạ tự nhiên hương”. Vì sản phẩm của bạn tốt, thì chắc chắn đối thủ có thể làm được những sản phẩm tốt hơn bạn, do đó truyền thông đóng vai trò quan trọng trong việc giúp khách hàng quyết định lựa chọn sản phẩm Tốt hay sản phẩm khiến họ Thích hơn.Ba: Hãy yêu lấy công việc của mình: điều này thì rõ ràng rồi, bởi bạn có yêu thích công việc của mình thì bạn mới can đam đam mê và lăn xả cho nó, hi sinh cho nó. Còn làm sao để yêu thích công việc của mình thì điều đó tùy thuộc vào việc bạn có muốn Yêu hay Không Yêu.Bốn: Hi sinh: đây là điều tất yếu rồi, “Không thành công nào có dấu chân kẻ lười biếng”. Điều này đồng nghĩa với việc bạn buộc phải chấp nhận hi sinh thời gian, tiền bạc, sở thích cá nhân để quyết theo đuổi mục tiêu của mình tới cùng. “ Như vậy đó, câu chuyện rất thật, rất đời thường nhưng đủ sức để truyền cảm hứng cho chúng ta hãy bắt đầu ngay đúng không các bạn. Câu chuyện bạn trẻ khởi nghiệp thành công từ chiếc bánh bao đơn giản là minh chứng cho đam mê, và nhiệt huyết của tuổi trẻ. Cố lên nhé các bạn!